Friday, December 16, 2011

Một chuyến bay đêm



Sáng tác : Song Ngọc & Hoài Linh

Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền,
người trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm.
Cánh bằng nhẹ mơn trên làn gió.
Đời ngây thơ xưa lại nhớ lúc mình còn thơ.
Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ước như diều
để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà.

Giờ sống giửa lưng trời,
đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cười thôi
Đêm nay chuyến bay trời xanh như màu áoĐường Minh Đế nhàn du khắp tinh cầu,
chạnh thương hai đứa giờ gối súng nơi nào
lâu lắm chẳng gặp nhau.

Bạn bè dù cách xa nào hay,
tình nàng chưa nói nhưng mà say.
Giai nhân hởi khóe mắt em u hoài
theo tìm trong chuyến bay.
Có người hỏi phi công ước mơ gì,
người ơi nhân thế muôn màu nào biết mơ chi.

Ước rằng từ khi tung nhịp cánh,
tình ta yêu thương là gió nhân tình của mâỵ
Ở đời ai hiểu ai, người bay trắng đêm dài,
người sống giửa đại dương,người yên giấc ven rừng.
Bạn có biết chuyện này tôi ghi lúc vũ trụ còn ngủ say.
ước như diều để níu áo hằng nga,ngồi bên dẫy ngân hà.

 

Một Chuyến Bay Đêm

Chiều xưa tình cờ gặp
Trước ngõ nhà bạn quen
Em trường về qua đó
Anh tươi chào rạng rỡ
Lượm được nụ cười duyên
Xin ai tặng cái tên
Mùa này Ngọc Lan nở
Mùi hương mà đã nhớ
Nắng chiều vương trên cây
Em áo trắng vai gầy
Anh trong quân phục bay
Bước cùng vui hôm ấy

Bạn bè đề nghị hát
Anh giọng ấm buồn êm
Bài Một Chuyến Bay Đêm
Cuối phần điệp khúc tặng
Người con gái mới quen
Rồi anh nhìn em nói
Đang mua được nụ cười
Theo hoài theo chuyến bay
Anh là Đường Minh Đế
Em được làm ái khanh
Anh vua thăm tinh cầu
Em được là giai nhân
Chuyện đời nghe người kể

Khi còn trong trường Luật
Những ngày xuân đầu năm
Giặc tràn về thành phố
Vào một đêm không trăng
Bắt cha đi chôn sống
Bởi lũ người ác tâm
Niềm đau còn hụt hẩng
Giặc pháo kích vào nhà
Mẹ và chị tan xác
Thù riêng vẫn còn gần
Hận nước đâu đã xa
Mỗi lần trời nghiêng ngã
Cánh thép gầm xé mây
Mỗi lần trời nghiêng ngã
Cánh thép quần hăng say

Anh giờ vào lòng quê
Hay thân là cát bụi
Con tàu còn bay mãi
Tinh cầu lỗi hẹn về
Hay lưu lạc ngàn phương
Để mắt em tím buồn
Bởi trời còn giông bão
Cánh thép cũng ngừng bay
Em giờ buồn ngồi đây
Nhìn theo cánh nhạn gầy
Thèm nghe một bài hát
Kỷ niệm xưa còn quen
Bài Một Chuyến Bay Đêm
Người lính Không Quân buồn
Có biết em mơ luôn
Vai gầy bên cánh thép

No comments:

Post a Comment