Friday, December 16, 2011

Người Thương Binh


Rượu uống mềm môi bao chiều rồi
Chỉ thấy dòng sông đỏ ráng trời
Chỉ thấy lòng ta mưa mưa mãi
Sóng sầu nghiêng ngã mảnh hồn trôi
Bạn cứ đi xin đừng lưu luyến
Là thương binh ta sống khổ đã thành quen
Như mãnh thú khép mình trong phố nhỏ
Đốt hết cuộc đời nghiệt ngã đau thương
Bao lần bên dòng sông soi mặt
Thoáng nhớ mây trời đỉnh Chu-Pao
An-Lộc, Khe-Sanh, đèo Lao-Bảo
Tử sinh ta thấy nhẹ như không
Chia với cỏ cây nỗi niềm tri kỹ
Nhân gian chừng như đã lãng quên ta
Rượu uống bên dòng sông tủi nhục
Buồn hát một mình bài Quốc Ca năm xưa!




Thơ : Thái Tú Hạp - Nhạc : Anh Bằng


Nhớ Anh Chiến Sĩ Cộng Hoà

Nhớ anh áo trận bạc màu ,
Rừng sâu truy giặc , chiến bào đẫm sương .
Anh đi gìn giữ quê hương ,
Thân trai thời loạn , sa trường máu loang .

Nhớ anh nón đỏ hiên ngang ,
Áo Hoa giầy trận , dẹp tan quân thù .
Thiên Thần mở rộng cánh Dù ,
Một lòng " CỐ GẮNG " mịt mù rừng sâu .

Nhớ anh nơi Phú Vân Lâu
Mũ xanh viết sử , nâng cao ngọn cờ
Thuỷ Quân Lục Chiến người chờ ,
Cổ Thành Quảng Trị , xoá mờ thương đau .

Nhớ anh lính trận mũ nâu ,
Lời thề Sát Cộng tuyến đầu xông pha .
Chiến trương dậy tiếng hoan ca ,
Oai nghi một thuở : Cọp Ba Đầu Rằn

Nhớ anh Thiết Giáp xe tăng ,
Nón đen oai dũng cản ngăn bước thù .
Bao lần danh trấn biên khu ,
Phá tan mưu giặc , anh chu vẹn phần .

Nhớ anh lính chiến Không Quân ,
Dội bom phá giặc trăm lần hiểm nguy
Xá gì sinh tử biệt ly ,
Một thời bay lượn , Quân Kỳ thoả trông .

Nhớ anh Thuỷ Thủ biển sông ,
Hiên ngang nón trắng , tang bồng chí trai .
Ngày đêm truy giặc miệt mài ,
Vui cùng sông nước , sáng tài sử xanh .

Nhớ anh Biệt Kích hùng anh ,
Âm thầm phá giặc , lưu danh với đời .
Bình Long anh dũng một thời ,
Máu xương trải rộng , một đời chiến binh .

Nhớ anh lính trận Bộ Binh
Bốn vùng chiến thuật , đậm tình quê hương .
Xông pha lửa đạn gió sương ,
Mang niềm hạnh phúc , an phương mọi nhà .

Nhớ anh Chiến Sĩ Cộng Hoà ,
Tri ân anh giữ quê nhà bình an ,
Chung tay nâng ngọn Cờ - Vàng ,
Tri ân anh lính hiên ngang kiên cường ,

Nhớ anh Chiến Sĩ quật cường ,
Không quên Tổ Quốc Quê Hương sáng ngời .
Xứ người lòng quyết một lời
Ngày về quang phục , xây đời bình an ...

Hoàng Dũng
TƯƠNG NGỘ

Thân tặng Anh Em Khóa 8B+C/72 BẤT KHUẤT


Gặp Anh đâu đó khắp nẽo đường đất nước
Ngăn chặn giặc thù giữ vững quê hương
Máu nhuộm thắm thêm màu cờ Tổ Quốc
Chí kiêu hùng để hậu thế soi gương

Gặp Anh đâu đó trong trại tù cải tạo
Ánh mắt căm hờn,nhẫn nhục đau thương
Bao uất hận mang trong chiều rã ngũ
Thay đổi cuộc đời đến thác còn vương

Gặp Anh đâu đó trên bước đường viễn xứ
Tìm đến Tự Do tóc ngã màu sương
Vẫn hy sinh cho nghĩa tình chiến hữu
Thân tại quê người ,hồn tận quê hương

Hẹn gặp Anh trong ngày vui Tổ Quốc
Dân Chủ-Tự Do trên khắp quê hương
Bình minh xua tan đêm dài tăm tối
Người ở quê nhà đón kẽ viễn phương


BK Nguyễn hữu Thắng 313

Khi tôi chết đừng đưa tôi ra biển

Tác giả: Nguyễn Văn Phán - Trung tá TQLC, Nhạc: Thế Quang


Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh
Để đêm nghe vang dội khúc quân hành
Ôi ! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Ben-Hét, Đắc-Tô
Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ
Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu Đ
Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề
Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi
Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời
Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc (Việt Nam)*.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Gói thân tôi lá cờ vàng ba sọc đỏ **
Xin liệm kín với hồn thiêng sông núi.


chú thích: lời hát có hơi khác với lời thơ
* lời thơ không có hai chữ Việt Nam
** Gói thân tôi ba sọc đỏ màu vàng



QUÊ TÔI
Cố Trung Tá Lê Hằng Minh


Thuận Thành đất của Ba
Rạch Kiến quê hương Má
Quê nội quận Cần Ðước
Bên ngoại làng Long Hòa.
Sinh tại miền Gia Ðịnh
Việt Nam vạn nẻo đường
Vì sống cuộc đời lính
Tôi có lắm quê hương.
Pleiku xuống Sóc Trăng
An Giang về Vũng Tàu
Nha Trang ra Ðà Nẵng
Bến Hải xuôi Cà Mau...
Gia Ðịnh đất linh thiêng
Lăng Ông ôi nhiệm màu!
Xa gần đều biết tiếng
Cầu tài lẫn rể, dâu...
Pleiku miền đất đỏ
Thần sống chốn rừng núi
Người Thượng đeo cung, nỏ
Vai mang nặng chiếc gùi
Sóc Trăng thơm ruộng lúa
Những cô gái gốc Miên
Nắng cháy da đen đúa
Ðôi mắt thật mơ huyền...
An Giang xứ mắm ruốc
Thánh địa đạo Hòa Hảo
Câu kinh buồn não ruột
Thất Sơn huyền bí sao!
Danh lam đất Vũng Tàu
Tuyệt vời ơi Bãi Sau
Bãi Trước đông du khách
Bể rộng với trời cao
Xứ dân gầy cát trắng
Cô gái miền Nha Trang
Tháp Bà đến cầu Ðá
Tóc thề những cô nàng
Vượt qua đèo Hải Vân
Lòng luống những bâng khuâng!
Thương não nề Ðà Nẵng
Hải cảng của Trung phần
Chia đôi bờ đất nước
Bến Hải thuộc Ðế Ðô
Xứ Huế ngàn năm trước
Thành Nội lắm nhiều mồ...
Cà Mau là xứ cá
Ðỉa nhiều tợ bánh canh!
Muỗi độc ôi nhiều quá!
Cuộc đời thật mỏng manh!
Trìu mến đất Thần Kinh (Huế)
Sài Gòn sao dễ thương!
Gia Ðịnh tôi yêu kính!
Ðất Nước là Quê Hương!

(LMH viết vào ngày 25 Tết, Kỷ niệm ngày giỗ Ba. Kính tặng các bà Mẹ vạn nẻo đường con đã gặp)

CÁNH CHIM TRỜI

Anh, tôi và chúng ta
Thuộc đoàn quân thiện chiến
Sinh tử siết tình ta
Chiến thắng cùng chia, thù quyết trả!
Những buổi dừng quân nơi thôn lạ
Anh đứng gác,
Anh vá áo,
Anh ngủ say,
Anh nấu nướng,
Máy thu thanh với tuồng cải lương
... muôn thuở!
Tôi viết thư bên ngọn đèn dầu
... ngàn thương!
Các em bé, quây quần bên đàn anh xa lạ
Khẽ vuốt lên nòng súng: Anh ơi súng tên gì?
Cô em gái, rộn ràng, nhà vui quá
... cảm giác lạ!
Bà mẹ già, thương xót đàn con muôn phương
... "ôi tội nghiệp"!
Tay ngoáy trầu liên miên
Những cánh chim trời, mai về đâu
... nào ai biết?
... lại giết giặc
... lại cơm vắt với xì dầu
... lại lên đường!

(LHM thân tặng các chiến sĩ vô danh không vụ lợi và để tang cho cố Thiếu tá Nguyễn Văn Nho và những chiến hữu TÐ4/ TQLC đã hy sinh trong trận chiến Bình Giả cuối tháng 12-1964)
NGƯỜI EM GÁI DAKBLA

Dừng quân nhặt cánh hoa hồng
Nhớ người em gái trên dòng Dakbla
Xuân sang rồi đến đông tàn
Quan san cách trở đôi đàng ngàn thương
Tôi đi chinh chiến muôn phương
Môi em vẫn mọng vẫn hường ấy chăng?
Vì tôi là lính áo rằn
Ra đi nào biết mấy trăng mới về!
Bởi vì em quý hoa hồng
Nên trời bắt phải chờ trông
Vì hồng nhiều gai lắm
Hợp rồi vẫn là không
Kontum mấy dặm sơn khê
Lều khuya rét mướt gió về chơi vơi
Nhớ em đếm tiếng sương rơi
Sương bao nhiêu giọt buồn ơi là buồn...

Buồn Mà Chi Em - Lam Phương

Sầu mà chi em ! Lúc non sông cần trai hùng
Buồn mà chi em ! Mai anh về trong nắng êm
Đừng vì chia ly, Làm nản chí nam nhi
Vui lên đi cùng ước thề, Rồi ngày mai anh sẽ về.

Em ơi anh đi vì nước non mình đợi chờ
Muôn quân đang reo lửa khói tung ngập mầu cờ
Thân trai ra đi nợ nước đôi vai gánh nặng
Buồn chi cách xa vì ngày vui sẽ không xa

Hôm nay anh đi vì muốn duyên mình đẹp màu
Bao năm chia ly là mấy ... trăm vạn ngày sầu
Vui lên đi em rượu tiễn ... sao không uống cạn
�ể anh bước đi cho phỉ chí mộng làm traị

Một thời gian qua. Nước non vui niềm thái hòa
Trời Việt âu ca ! Xuân qua thềm mơn cánh hoa
Vạn niềm thương yêu ! Còn chờ phút xum vầy
Em xin dâng ngàn tiếng cười, Tặng người anh yêu suốt đời.

Trình bày: Mạnh Quỳnh

No comments:

Post a Comment